Tây đen khoai to mập mờ với thiếu phụ Takarada, phí tiền… – Trời đất… lại sợ tốn tiền em nữa à… em còn mà… – Thôi… còn thì còn… nhưng để dành đi chơi đi em… Đạt nghe xong rất cảm động, Tây đen buồi to gian díu với em hàng xóm dâm thấy cô Phương dù sao tính tình cũng rất hiền, không phải như mấy đứa con gái cứ tiêu xài phung phí… thích gì là bắt con trai mua thứ đó… Đạt rắn mắt hỏi: – Không mua vậy… lát đi ngoài đường… sợ cô mắc cỡ nữa… Phương cúi đầu… mặt ửng hồng… lí nhí: – Chắc… chắc hổng sao đâu… cô thấy… để vậy nãy giờ… cũng quen rồi… thấy mát mát… Đạt cười ngất, cậu ta còn chọc cô