Màn mây mưa đồng giới nồng đượm của đôi bạn tri kỷ, nước như vậy rồi mà em chưa lên à? – Em chưa! Lên làm sao được cơ chứ, Màn mây mưa đồng giới đầy dịu êm của đôi bạn tri kỷ thôi khi nào em đền được chưa nào! Chị Lan mỉm cười rồi khẽ gật đầu. Chúng tôi nằm như vậy cũng khá là lâu rồi mặc quần áo, đi thăm thú một lúc rồi mặc cái áo phao mà chèo thuyền về. Vui chơi một chút thôi mà cũng đã đến trưa. Chúng tôi ăn cơm rồi chuẩn bị mọi thứ chiều về. Chiều muộn thì tôi cũng đánh xe đưa chị Lan về nhà. Vừa về đến nhà thì cũng đã thấy My mỉm cười đợi ở cửa. Tôi đi với mẹ My nên My không gọi tôi là anh mà